LỜI NÓI ĐẦU
Trẻ em có vai trò quan trọng
đối với gia đình và xã hội. Người Việt Nam vốn có truyền thống yêu
thương gắn bó với con cháu, con cháu không chỉ là nguồn hạnh phúc mà còn
là niềm mong ước, là nơi gửi gắm những ước mơ, niềm tin và sự hãnh
diện. Vì vậy, ngay từ thời xa xưa, các nhà nước phong kiến đã đề ra
những quy định bằng pháp luật để bảo vệ trẻ em; nhân dân cũng tự hình
thành các quan hệ đạo đức nhằm bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em.
Trong
những năm qua, Nhà nước ta đã tích cực xây dựng và từng bước hoàn thiện
hệ thống pháp luật Việt Nam nhằm đảm bảo tính đồng bộ, thống nhất, kịp
thời điều chỉnh mọi quan hệ xã hội phát sinh,trong đó có pháp luật về
bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em, đồng thời từng bước làm hài hoà với
pháp luật quốc tế, phù hợp với xu thế hội nhập khu vực và quốc tế. Đó
là cơ sở pháp lý vững chắc cho việc bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em,
tạo cơ hội cho trẻ em phát triển toàn diện về thể chất và trí tuệ, tinh
thần, xứng đáng là chủ nhân tương lai của đất nước.
Để trẻ em có
thể nhận thức đầy đủ quyền lợi, những bổn phận và những việc trẻ em
không được làm thì trách nhiệm đầu tiên phải thuộc về gia đình. Gia đình
có trách nhiệm, nghĩa vụ nuôi dạy con cái, giúp các em thực hiện những
bổn phận của mình và tránh xa những tệ nạn của xã hội.