06/04/2014
Bài tập cá nhân 1 Tố tụng dân sự đề số 14
Công ty xi măng B có trụ sở tại huyện K tỉnh HN bán xi măng cho công ty V có trụ sở tại quận B thành phố H. Theo thỏa thuận trong văn bản hợp đồng công ty xi măng B sẽ phải giao xi măng tại công trình xây dựng tại quận C thành phố H và  mọi tranh chấp phát sinh từ hợp đồng sẽ do tòa án huyện K tỉnh HN giải  quyết.  Nay  công  ty  xi  măng  B  khởi  kiện  công  ty  V  đòi  số  tiền  200  triệu đồng còn thiếu chưa thanh toán hợp đồng. Công ty V cho rằng số tiền này công ty không thanh toán là để bù vào thiệt hại do việc giao hàng chậm của công ty B gây ra  và theo pháp  luật tố tụng  dân sự thì vụ  việc phải do Tòa án quận  B  giải quyết.

1. Theo anh (chị) quan điểm của công ty V về thẩm quyền của Tòa án là đúng hay sai? Tại sao?
2. Giả sử sau khi Tòa án huyện K thụ lý vụ án trên thì công ty V có văn bản chuyển vụ án cho Tòa án tỉnh HN giải quyết với lí do Chánh án của Tòa án huyện K là người thân thích với giám đốc của công ty B. Anh (chị) hãy cho biết, trong  trường  hợp  này,  Tòa  án  tỉnh  HN  có  thẩm  quyền  giải  quyết  vụ  án  hay không? Tại sao?

BÀI LÀM

1.  Theo  anh  (chị)  quan  điểm  của  công  ty  V  về  thẩm  quyền  của  Tòa án là đúng hay sai? Tại sao?

Thỏa  thuận  luôn  được  coi  là  nguyên  tắc  căn  bản  của  luật  dân  sự  nói chung và luật thương mại nói riêng, và trong chế định hợp đồng thì nguyên tắc này càng thể hiện được vai trò của nó. Sự thỏa thuận được coi như “luật của các bên” trong quan hệ hợp đồng. Các bên trong quan hệ có nghĩa vụ thực hiện một cách trung thực, thiện chí theo những gì đã thỏa thuận trong hợp đồng nếu các thỏa thuận đó không trái với các quy định của pháp luật và đạo đức xã hội…

Theo  đề  bài  công  ty  B  và  công  ty  V  có  thỏa  thuận  trong  hợp  đồng  là “mọi  tranh  chấp  phát  sinh  từ  hợp  đồng  sẽ  do  Tòa  án  huyện  K  tỉnh  HN  giải quyết”, đây là một thỏa thuận phù hợp với quy định của pháp luật hiện hành do đó các bên có nghĩa vụ thực hiện theo những gì đã thỏa thuận. Bởi lẽ:

Thứ nhất, tranh chấp phát sinh giữa công ty B và công ty V là một tranh chấp về kinh doanh, thương mại thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án được quy định tại điểm a, khoản 1, Điều 29  BLTTDS 2004:  “Tranh chấp phát sinh trong hoạt động kinh doanh, thương mại giữa cá nhân, tổ chức có đăng kí kinh doanh với nhau và đều có mục đích lợi nhuận bao gồm: mua bán hàng hóa…”.

Thứ hai, Luật Tố tụng dân sự năm 2004 đã cho phép các bên có thể thỏa thuận  về  vấn  đề  Tòa  án  nơi  cư  trú  của  nguyên  đơn  có  thẩm  quyền  giải  quyết tranh chấp phát sinh. Cụ thể, tại điểm b, khoản 1, Điều 35 BLTTDS năm 2004 đã quy định: “Các đương sự có quyền tự thoả thuận với nhau bằng văn bản yêu cầu  Toà  án  nơi cư  trú,  làm  việc  của  nguyên  đơn,  nếu  nguyên  đơn  là  cá  nhân hoặc  nơi  có  trụ  sở  của  nguyên  đơn,  nếu  nguyên  đơn  là cơ  quan,  tổ  chức  giải quyết những  tranh  chấp  về  dân  sự,  hôn  nhân  và  gia đình,  kinh doanh,  thương mại, lao động quy định tại các điều 25, 27, 29 và 31 của Bộ luật này”

Điều  luật  này  đã  quy  định  rất rõ  ràng  quyền  của  các  đương  sự  được  tự thỏa thuận  với nhau  bằng  văn bản để  yêu  cầu  Tòa án  nơi cư  trú,  làm  việc của nguyên đơn giải quyết vụ việc. Đây cũng là điểm mới so với quy định tại Điều 14  Pháp  lệnh  thủ  tục  giải  quyết  các  vụ  án  kinh  tế.  Quy  định  này  đã  tháo  gỡ vướng  mắc  để  Tòa  án  không  phải  lúng  túng  khi  giải  quyết tranh  chấp  của  các đương sự.

Do đó, theo thỏa thuận bằng văn bản trong hợp đồng thì Tòa án huyện K tỉnh HN sẽ giải quyết và tranh chấp này hoàn toàn phù hợp với thẩm quyền của Tòa án huyện K tỉnh HN. Vì vậy, quan điểm của công ty V là Sai.

2. Giả sử sau khi Tòa án huyện K thụ lý vụ án trên thì công ty V có văn bản chuyển vụ án cho Tòa án tỉnh HN giải quyết với lí do Chánh án của Tòa án huyện K là người thân thích với giám đốc của công ty B. Anh (chị) hãy  cho  biết,  trong  trường  hợp  này,  Tòa  án  tỉnh  HN  có  thẩm  quyền  giải quyết vụ án hay không? Tại sao?

Trước hết, cần phải thấy rằng theo quy định của pháp luật thì Tòa án tỉnh HN có thể có thẩm quyền giải quyết vụ việc nêu trên nếu thuộc trường hợp quy định tại khoản 2 Điều 34, BLTTDS. Tại điều luật này đã nêu rõ “Toà án nhân dân cấp tỉnh có thẩm quyền giải quyết theo thủ tục sơ thẩm những vụ việc dân sự  thuộc  thẩm  quyền  giải quyết  của  Toà  án  nhân  dân  cấp  huyện  quy  định  tại Điều 33 của Bộ luật này mà Toà án nhân dân cấp tỉnh lấy lên để giải quyết”. Thêm  vào  đó,  có  thể  thấy  rằng  Tòa  án  tỉnh  thường  lấy  các  vụ  án  của  Tòa  cấp huyện lên giải quyết khi các vụ án đó có nhiều tình tiết phức tạp, việc giải quyết ở Tòa án tỉnh sẽ thuận lợi hơn…Hơn nữa, việc công ty V cho rằng Chánh án của Tòa án huyện K là người thân thích với giám đốc của công ty B, đây không phải là một căn cứ để Tòa tỉnh lấy vụ án lên để giải quyết…

Trên thực tế có thể thấy, nếu việc đề nghị của công ty V là có cơ sở thì theo  quy  định tại Điều  46  BLTTDS  sẽ  phải thay  đổi  người tiến  hành  tố  tụng. Việc thay đổi người tiến hành tố tụng mà cụ thể là Chánh án Tòa án huyện K sẽ đảm bảo sự vô tư, khách quan khi tiến hành giải quyết vụ án và thủ tục này cũng đơn giải hơn nhiều so với việc Tòa án tỉnh HN lấy vụ án này lên để giải quyết.

Như vậy, có thể kết luận rằng: về mặt lý thuyết thì Tòa án tỉnh HN cũng có  thể  có  thẩm  quyền  giải  quyết  vụ  việc  trên  thuộc  trường  hợp  quy  định  tại khoản  2  Điều  34  BLTTDS.  Tuy  nhiên,  trên  thực  tế  việc  công  ty  V  cho  rằng Chánh án Tòa án huyện K không đảm bảo sự vô tư khách quan thì Tòa án sẽ tiến hành thay đổi người tiến hành tố tụng theo quy định tại Điều 46 BLTTDS. Đây không phải là một căn cứ để Tòa án tỉnh HN lấy vụ án lên để giải quyết./.

TÀI LIỆU THAM KHẢO

1.  Trường  Đại  học  Luật  Hà  Nội,  Giáo  trình  Luật  Tố  tụng  dân  sự,  Nxb Tư pháp, Hà Nội, 2009.
2.  Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004.

No comments:

Post a Comment